[CON ĐƯỜNG MỚI | NGÀY 5] TỰ DO BÊN TRONG – THỨC TỈNH TÂM LINH
AT (*) – Hỏi: Tâm trí là gì? Tự do với tâm trí là gì? Và làm thế nào mà sự
thức tỉnh tâm linh có thể giúp ta tự do với tâm trí – tự do bên trong?
Hoàng Gia – Đáp:
Về mặt bản chất thế giới bên trong của bạn chỉ có “NHẬN THỨC và SUY NGHĨ” –
trong đó NHẬN THỨC là KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ, và SUY NGHĨ là đối tượng bên
trong NHẬN THỨC – giống như thế bên ngoài bạn có thể quan sát được.
Thế giới bên ngoài có đối tượng –
tương ứng với suy nghĩ trong thế giới bên trong.
Thế giới bên ngoài có không gian –
tương ứng với NHẬN trong thế giới bên trong.
Và bởi vì KHÔNG GIAN LÀ MỘT – VÀ THỰC
HỮU trong toàn cõi Vũ trụ cho nên có thể nói “NHẬN THỨC là một thực thể thuộc về
Vũ trụ - và bao la hơn suy nghĩ rất nhiều.” Và thế giới trong của bạn chỉ có
như vậy: NHẬN THỨC và SUY NGHĨ.
NHẬN THỨC – liên kết với Ý THỨC – Ý
THỨC THUẦN TÚY và có sức sáng tạo. Hay nói cách khác, bởi vì con người có NHẬN
THỨC cho nên con người có tính sáng tạo. Chính đặc tính sáng tạo thuộc về NHẬN
THỨC – Ý THỨC đã sử dụng suy nghĩ và sáng tạo nên thực tại trong thế giới này.
Điều này lý giải tại sao, động vật cũng có suy nghĩ nhưng chúng không có tính
sáng tạo giống như con người. Nguyên nhân cho điều này là bởi vì động vật “BIẾT
suy nghĩ nhưng không biết là mình biết suy nghĩ”. Hay nói cách khác, động vật –
cũng giống như toàn thể vạn hữu đều được sáng tạo từ cùng một nguồn – Ý THỨC
THUẦN TÚY, nhưng động vật không mang tính sáng tạo đến từ NHẬN THỨC. Hay nói
cách khác chính “CÁI BIẾT” (THE KNOWING) đã giúp bạn “BIẾT” rằng bạn đang suy
nghĩ, trong khi động vật cũng có suy nghĩ nhưng chúng “không biết” chúng có suy
nghĩ. Và mục đích trong cuộc hiện sinh của con người chính là MANG NHẬN THỨC đi
vào thế giới này – dưới dạng các sáng tạo – và đó cũng chính là mục đích của bạn.
Làm thế nào mà con người có thể sáng tạo? NHẬN THỨC đã làm điều đó thông qua bộ
não – suy nghĩ của con người, và đó chính là mục đích chính trong cuộc hiện
sinh của con người – SÁNG TẠO HÓA. Tuy nhiên suy nghĩ – và hơn thế nữa TÂM TRÍ
– cũng có thể đồng nhất với BẢN NGÃ (CÁI TÔI) đã được tạo ra bởi suy nghĩ – và
sau đó suy nghĩ đã trở nên “sai mục đích” – không thực hiện như đúng mục đích
ban đầu – mà trở thành công cụ phục vụ cho CÁI TÔI (GIẢ TẠO) – và phục vụ cho
chính TÂM TRÍ (MỘT GÓI CÁC SUY NGHĨ – CŨNG KHÔNG CÓ THẬT). và bạn sẽ nhận ra được
thực tế này bên trong bạn khi suy nghĩ trở thành công cụ “vị kỷ” – chỉ sống vì
CÁI TÔI (GIẢ TẠO) – hoặc suy nghĩ trở nên “nghiện suy nghĩ” – khi suy nghĩ phục
vụ cho TÂM TRÍ (vốn cũng không có thật). Khoảnh khắc bạn thoát khỏi sự khống chế
của TÂM TRÍ (MỘT GÓI CÁC SUY NGHĨ – GIẢ TẠO) và CÁI TÔI (GIẢ TẠO) – bạn nhận ra
rằng “MÌNH LÀ AI?” – bạn tự do bên trong.
Và câu hỏi của bạn là: Tâm trí là gì?
Bạn có thể định nghĩa tâm trí là bất
cứ thứ gì – thì nó cũng là một khái niệm mà do tâm trí tạo ra để định nghĩa về
chính nó. Và nhiệm vụ giờ đây của chúng ta là “giải tán các khái niệm đó” – hay
nói cách khác là “giải phóng mọi khái niệm về tâm trí – được suy nghĩ hiểu như
là MỘT GÓI CÁC SUY NGHĨ – như là nguyên nhân khởi đầu sinh ra các suy nghĩ”,
nhưng điều này là không có thật. Tâm trí bên trong chính là “CÁI TÔI” (BẢN NGÃ)
– cũng chính là MỘT GÓI CÁC SUY NGHĨ BÊN TRONG BẠN (được hiểu như là nguyên
nhân sinh ra các suy nghĩ) – và TÂM TRÍ BÊN TRONG BẠN cũng có thể nói là CÁC
SUY NGHĨ LIÊN TIẾP NHAU (được xây dựng dựa trên những suy nghĩ trước đó – và những
suy nghĩ sau này) – một số trong đó là thật (bây giờ), một số trong đó là giả
tưởng (có quá khứ và tương lai). Nhưng tựu trung lại là KHÔNG HỀ CÓ CÁI GỌI LÀ
TÂM TRÍ – DƯỚI DẠNG MỘT GÓI CÁC SUY NGHĨ (CÓ SẴN) BÊN TRONG BẠN – và cái nào
không hề tồn tại. Thứ thực sự tồn tại thực sự bên trong bạn là SUY NGHĨ – và NHẬN
THỨC (là KHÔNG GIAN CỦA SUY NGHĨ). Chỉ có như vậy thôi! Khoảnh khắc bạn nhận ra
điều này là khoảnh khắc bạn GIẢI PHÓNG MÌNH KHỎI TÂM TRÍ – TỰ DO VỚI TÂM TRÍ –
còn được gọi TỰ DO BÊN TRONG – HÒA BÌNH BÊN TRONG – và đó là đường đến tự do thực
sự.
Nếu tự do là một trong những mục đích
của con người thì nó sẽ không bao giờ đạt được cho đến khi sự thức tỉnh tâm
linh diễn ra. Điều đó có nghĩa là bạn trở nên tự do thực sự khi bạn trở nên TỰ
DO BÊN TRONG – TỰ DO VỚI TÂM TRÍ CỦA MÌNH – TỰ DO TÂM TRÍ, và không có bất kỳ sự
tự do nào bên ngoài được ban phát cho con người cho đến khi con người “tự nhận
thức” được rằng MÌNH CHÍNH LÀ NHẬN THỨC – BÊN NGOÀI SUY NGHĨ – BÊN NGOÀI TÂM
TRÍ – và trở nên “LÀ MÌNH”. “LÀ CHÍNH MÌNH” – “LÀ – HIỆN – HỮU”, ấy chính là TỰ
DO.
Vậy nên, khoảnh khắc bạn hiểu được rằng
bên trong bạn có “SUY NGHĨ – TÂM TRÍ – CÁI TÔI” – và hầu hết chúng đều không phải
là thật, ngoại trừ SUY NGHĨ – được sử dụng theo đúng mục đích như là công cụ hiệu
quả cho sự sáng tạo – cho sự lưu thông – cho nhiệm vụ giải quyết vấn đề cho con
người – và cho nhiệm vụ giải quyết vấn đề cụ thể, thì không cái nào trong 3 cái
“SUY NGHĨ – TÂM TRÍ – CÁI TÔI” là thật. Điều này không có nghĩa là bạn không sử
dụng đến suy nghĩ cho mục đích cụ thể, mà bạn quay trở lại sử dụng suy nghĩ một
cách đúng mục đích hơn. Và nhiệm vụ của suy nghĩ chính là suy nghĩ theo đúng mục
đích, và đó cũng là mục đích của suy nghĩ. Còn hai thứ còn lại, TÂM TRÍ (MỘT
GÓI CÁC SUY NGHĨ – KHÔNG CÓ THẬT) – CÁI TÔI (GIẢ TẠO) sẽ được giải phóng. Và đó
chính là sự tự do với tâm trí.
Và câu hỏi của bạn là: Tự do với tâm trí là gì?
Bản chất của sự tự do với tâm trí là
TỰ DO BÊN TRONG – TỰ DO đến từ việc giải phóng bạn khỏi tâm trí – giải phóng bạn
khỏi các suy nghĩ lan man (hoặc thậm chí là giải phóng bạn khỏi các tôi giả tạo
– chỉ có bên trong bạn). Và điều này đó chính là TỰ DO THỰC SỰ.
Bạn tự do thực sự khi bạn giải phóng
chính mình khỏi sự khống chế của tâm trí.
Bạn tự do thực sự khi bạn giải phóng
chính mình khỏi sự khống chế của thời gian.
Bạn tự do thực sự khi bạn giải phóng
chính mình khỏi sự khống chế của các vấn đề (vị kỷ).
Bạn tự do thực sự khi bạn giải phóng
chính mình khỏi sự khống chế của “CÁI TÔI” (giả tạo).
Và “TÔI LÀ AI?” – nếu như bạn không
tìm kiếm chính mình bên trong tâm trí nữa.
BẠN LÀ AI? – khi không gắn mình với
hoàn cảnh sống và không gắn mình với lịch sử của đời mình – thì BẠN LÀ AI?
Khoảnh khắc bạn biết được “MÌNH LÀ
AI?” – bạn giải phóng chính mình khỏi sự giả tưởng của tâm trí – và bước vào thực
tại CHỈ CÓ HIỆN TẠI – PHI THỜI GIAN. Ấy chính là TỰ DO THỰC SỰ! Khởi điểm của sự
tự do thực sự chính là TỰ DO BÊN TRONG – TỰ DO VỚI TÂM TRÍ – TỰ DO TÂM TRÍ!
Điều mà bạn cần biết ở đây là: Bạn có
thực sự NGHE được CÁC TIẾNG NÓI NHỎ VANG VANG Ở TRONG ĐẦU MÌNH không?
Nếu bạn có thể NGHE được CÁC TIẾNG
NÓI NHỎ VANG VANG Ở TRONG ĐẦU MÌNH thì bạn không phải là các tiếng nói nhỏ đó,
mà bạn chính là “THỰC THỂ ĐANG NGHE” CÁC TIẾNG NÓI NHỎ ĐÓ.
BẠN CHÍNH LÀ “SỰ TĨNH LẶNG” đang lắng
nghe các tiếng nói nhỏ vang ở trong đầu mình. Khoảnh khắc bạn NHẬN BIẾT được SỰ
THẬT này. BẠN THỨC TỈNH!
SỰ THỨC TỈNH này chính là TỰ DO BÊN
TRONG – TỰ DO VỚI TÂM TRÍ – TỰ DO TÂM TRÍ.
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và làm thế nào mà sự thức tỉnh tâm linh
có thể giúp ta tự do với tâm trí – tự do bên trong?
Bản chất của sự thức tỉnh tâm linh là
khám phá được “BẠN LÀ AI?” - ở cấp độ sâu sắc nhất.
Nếu bạn xác định mình dưới hình hài của
một cá thể vật lý – tách biệt mình và tách biệt với vạn hữu – thì bạn sẽ thấy
thế giới giống như là thế giới vật lý – bao gồm những đối tượng này và những đối
tượng khác. Đó chính là thế giới mà hầu hết mọi người đều thấy, và không ai là
không trải qua một thế giới như vậy.
Nếu bạn xác định dựa trên suy nghĩ –
tâm trí thì bạn cũng thấy thế giới dựa trên suy nghĩ – tâm trí, một số trong đó
là thật – một số trong đó là giả. Khi bạn xác định mình là cấu trúc của tâm trí
– suy nghĩ thì ít nhất bạn cũng “tinh thần hơn”, nhưng điều đó không thực sự
mang đến sự cứu rỗi (đúng nghĩa như là sự cứu rỗi) mà nó chỉ xác định bạn như
là một phương diện hơn là vật lý. Điều này cũng không giải phóng bạn khỏi tâm
trí – suy nghĩ, vì về cơ bản bạn cũng tự đồng nhất mình là tâm trí – suy nghĩ.
Hay nói cách khác, tâm trí – suy nghĩ là tất cả những gì bạn đã từng biết về
mình. Tuy nhiên, điều này chưa đủ để đến được một ý thức cao cấp hơn – đó chính
là Ý THỨC VỀ CHÍNH BẠN LÀ Ý THỨC. Hay nói cách khác, NHẬN THỨC CHÍNH LÀ MỘT TÊN
GỌI KHÁC CỦA BẠN. Và đó chính là cấp độ sâu sắc nhất thuộc về con người bạn –
NHẬN THỨC RẰNG BẠN CÓ SUY NGHĨ và không đồng nhất mình với suy nghĩ. BẠN THỨC TỈNH!
THỨC TỈNH là định mệnh của con người,
bởi vì bạn không thực sự thức tỉnh mà VŨ TRỤ THỨC TỈNH qua bạn.
Ban đầu, có vẻ như bạn lựa chọn bước
vào sự thức tỉnh nhưng về mặt sâu xa nhất thì điều đó không phải như thế. THỨC
TỈNH – la THỨC TỈNH TÂM LINH không phụ thuộc vào suy nghĩ của bạn (làm gì?)
cũng không thuộc về ước muốn của bạn (muốn được thức tỉnh?) – mà chính xác hơn
là BẠN THỨC TỈNH NHƯ MỘT NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN. Do đó, ở chiều sâu xa nhất – VŨ TRỤ
TRỞ NÊN THỨC TỈNH thông qua bạn – đó là tất cả những gì có thể nói được về thức
tỉnh.
Và bởi vì sự thức tỉnh chính là sự
kêu gọi cho nên khi sự thức tỉnh đến bạn sẽ biết thức tỉnh là gì? Nó có nghĩa
là bạn bước vào một hành trình vô tận – mãi mãi – bất diệt – vượt thời gian, để
trở nên tự do với tâm trí – tự do bên trong. Mặc dù trong những giai đoạn khác
nhau có sự kéo lại của tâm trí – bản ngã – suy nghĩ, và sự kéo tới – lui này sẽ
diễn ra trong thời gian nhất định cho đến khi sự thức tỉnh trở thành THÓI QUEN
TRONG HIỆN TẠI – trở nên liên tục – gọi là TỈNH THỨC – HIỆN HỮU – đi cùng với
thực tại, vfa bước đi trên hai thế giới: Một thực tại siêu việt – CHIỀU DỌC CỦA
THỰC TẠI, và một thực tại đang thấy – CHIỀU NGANG CỦA THỰC TẠI. Đó chính là ý
nghĩa của một hành trình thuộc về CON ĐƯỜNG MỚI – sự hợp nhất giữa hai chiều của
thực tại trên từng bước đi của bạn.
Một chiều ngang của thực tại là: MỤC
ĐÍCH CỦA BẠN – THỜI GIAN – SUY NGHĨ – TỰ NGÃ – CON NGƯỜI.
Một chiều dọc của thực tại là: ĐÚNG MỤC
ĐÍCH – HIỆN TẠI – NHẬN THỨC – CHÂN NGÃ – CON NGƯỜI MỚI.
Sự hợp nhất giữa chiều ngang của thực
tại và chiều dọc của thực tại, gọi là CON ĐƯỜNG MỚI (NEW ONE WAY (N.O.W)) – và
cánh cửa để bước vào con đường đó chính là HIỆN TẠI (NOW) – nơi duy nhất mà bạn
có thể thấy được THỰC TẠI MỚI (NEW ONE WORLD (N.O.W)) – NHƯ ĐANG LÀ. Đó chính
là sự tự do thực sự!
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Tìm kiếm chính mình bên ngoài tâm trí – suy nghĩ.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: Giữa BẠN và TÂM TRÍ – SUY NGHĨ CỦA BẠN, cái nào
là THẬT – cái nào là GIẢ?
(***) Trải nghiệm – Thực hành: Tự vấn “TÔI LÀ AI?” – bất cứ khi nào bạn rời
khỏi trạng thái hiện tại trong sự hợp nhất “NHẬN THỨC – HÀNH ĐỘNG, LÀ MỘT”.
///---
Thông điệp từ ABRAHAM TRẦN (AT) | TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | HOÀNG GIA (HG) |
ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS