[CON ĐƯỜNG MỚI | NGÀY 13] TẠI SAO TÔI CHƯA THẤY TÔI THỨC TỈNH? – THỨC TỈNH TÂM LINH
AT (*) – Hỏi: Thức tỉnh Tâm linh là gì? Và tại sao tôi chưa thấy tôi thức
tỉnh? Và như thế thì làm thế nào để thức tỉnh?
Hoàng Gia – Đáp:
Thức tỉnh sẽ đi qua nhiều cấp độ và chúng ta chấp nhận rằng mọi người nói về thức
tỉnh như là “sự nhận ra” một điều gì
đó mới mẻ - và nó là sự thật – trong khi trước đây họ không thấy như vậy. Điều
đó có nghĩa sự thức tỉnh được diễn ra ở hầu hết mọi người, hay nói cách khác
chúng ta đồng ý với nhau rằng con người luôn có những phút thức tỉnh hiếm hoi
khi họ tự đặt ra câu hỏi cho chính mình – mà có vẻ như không ai có thể trả lời
được cho họ, đó là những câu hỏi kiểu như:
+ MỤC ĐÍCH SỐNG LÀ GÌ?
+ TÔI SINH RA TRÊN CUỘC ĐỜI ĐỂ LÀM GÌ?
+ LÀM GÌ? ĐỂ CUỘC ĐỜI Ý NGHĨA
Hay bất cứ câu hỏi nào không phải là
sự hướng ra bên ngoài nữa – mà quay vào bên trong “định nghĩa” lại chính mình,
dẫu rằng vẫn chưa biết câu trả lời “MÌNH LÀ GÌ?”
Hãy bất cứ những phút giây nào ta gặp
một người lạ - và chưa bất cứ suy nghĩ nào hiện lên – TA THẤY ĐƯỢC HỌ - mà không thông qua lăng kính của tâm trí. Ồ! ĐÂY
LÀ NGƯỜI QUEN. Đó chính là phút giây mà suy nghĩ chưa hiện lên khi đối diện với
một đối tượng. Nhưng điều này không lâu, suy nghĩ sẽ ào tới và định nghĩa về
người mà ta đang gặp theo nhiều cách khác nhau.
Hay chẳng hạn, lần đầu tiên ta đi du
lịch – đến một nơi mới mẻ - và chưa từng gặp, và ta thấy ĐẸP. Cái đẹp không thể
diễn tả bằng lời, đó chính là “CÁI ĐẸP
BÊN TRONG” đã nhận ra cái đẹp bên ngoài – về mặt sâu xa nhất chính là “TA – TA” – TA bên trong đã nhận ra TA
bên ngoài. Và đó chính là VẺ ĐẸP – TỐT
LÀNH – HẠNH PHÚC.
Những phút giây thức tỉnh đó có thể
là lòng trắc ẩn đối với những người hoàn toàn xa lạ nhưng trong ta có sự thương
xót từ tâm hồn đến tâm hồn, và đôi khi trong đời ta chỉ có thể gặp họ một lần
(và có thể không quay lại) nhưng ta lại thấy THƯƠNG người này đến lạ lùng. Đó
có thể là LƯƠNG TÂM gọi ta thức tỉnh.
Điều này thường xảy ra đối với những ai đã từng phạm tội, nhưng chỉ cần một ánh
mắt “của người yêu nhìn họ” – họ có thể phóng hạ đầu đao, quay đầu là bờ. Hay bất
cứ điều gì đánh động LƯƠNG TÂM – LÒNG TRẮC
ẨN – LƯƠNG TRI của con người, và có thể nói như thế. Vì nếu vượt qua lằn
ranh lương tâm – lương tri – lòng trắc ẩn này, là coi như một cuộc đời không thể
lui được. Hay nói cách khác, “sự vô thức” đã chiếm lấy con người – và không còn
không gian cho sự thức tỉnh xuất hiện. Dẫu sao, những trường hợp như thế này
cũng hiếm hoi.
Và hầu hết cuộc đời của con người “đi qua – đi lại” giữa THỨC TỈNH – và THỨC MƠ trong hầu hết trạng
thái ban ngày của mình. Trạng thái này cũng giống như một người ngủ “đi qua – đi lại” giữa trạng thái NGỦ SÂU và NGỦ MƠ. Tuy nhiên, TA VẪN HIỆN HỮU trong tất cả các trạng
thái nhận thức đó. Hay nói cách khác, TA – LÀ NHẬN THỨC đang Ý THỨC về tất cả
các trạng thái nhận thức (suy nghĩ, cảm xúc, hành động…) bên trong ta và bên
ngoài ta. TA Ở ĐÂY!
Cuối cùng, sự thức tỉnh đã từng được
diễn ra theo một cách nào đó ở hầu hết mọi người. Vấn đề là điều này không xảy
ra lâu, và gần như không thể kéo dài được, cho đến khi qua nhiều cấp độ - sự thức
tỉnh đã được diễn ra – và họ có thể duy trì được trạng thái thức tỉnh này một
cách liên tục – thì được gọi là TỈNH THỨC
(THỨC TỈNH & DUY TRÌ ĐƯỢC TRẠNG THÁI THỨC TỈNH).
Vậy nên câu hỏi là: Thức tỉnh tâm linh là gì?
Có thể trả lời một cách đơn giản là: “THỨC TỈNH đó chính là sự phân ly giữa NHẬN
THỨC và SUY NGHĨ, trong đó NHẬN THỨC tự
nhận thức mình chính là NHẬN THỨC – là KHÔNG GIAN trong đó suy nghĩ được phát
sinh”. Và điều này có thể được duy trì bất cứ khi nào suy nghĩ chiếm dụng.
Tuy nhiên, đối với hầu hết mọi người
bình thường suy nghĩ – cái tôi – tâm trí, đã hoàn toàn chiếm chỗ không gian (NHẬN
THỨC) và khiến họ bị lạc trong suy nghĩ – cái tôi – tâm trí, cho nên mới có cái
gọi là MÊ MỜ. Tuy nhiên, điều đó không thể được lầm lẫn với việc TÔI CHƯA THỨC
TỈNH – TÔI KHÔNG THỨC TỈNH – TÔI KHÔNG THỂ THỨC TỈNH. Vì đây cũng chính là “CÁI
TÔI KHÁC” cố gắng đi định nghĩa chính tôi – về việc có thức tỉnh hay không thức
tỉnh?
Theo như định mệnh cho con người đó
là sự thức tỉnh. Bất chấp con người có di chuyển cuộc đời theo hướng nào đi
chăng nữa, THỨC TỈNH – chính là định mệnh cho mỗi người, cho con người và cho cả
loài người. Bởi vì THỨC TỈNH – là định mệnh của Vũ trụ. Bạn có một định mệnh là
Thức tỉnh. Chỉ đơn giản vậy thôi!
Điều này có nghĩa là: Bạn có một định
mệnh Thức tỉnh Tâm linh, bất chấp cuộc đời bạn di chuyển theo bất kỳ hướng nào.
Bởi vì bạn không thể lựa chọn được mục đích này được. Mục đích này đã CHỌN BẠN.
Bạn có mục đích bên ngoài và mục đích
bên trong.
Mục đích bên ngoài của đời bạn là tất
cả những gì bạn có thể nghĩ ra được. Còn mục đích bên trong chỉ có một: Đó
chính là THỨC TỈNH. Thức tỉnh khỏi
giấc mơ về hình tướng, và TRỞ VỀ NHÀ. Khoảnh khắc của sự thức tỉnh sẽ đi qua
nhiều giai đoạn, nhưng tất cả những giai đoạn đó đều có vẻ như BẠN TRỞ VỀ NHÀ – cảm giác về sự hiện hữu
không thể diễn tả bằng lời chính là “VỀ
NHÀ”. Và điều đó xảy ra như một ân điển – may mắn – hay ơn gọi của Đất trời,
và bạn cũng chẳng thể làm điều gì được.
Điều mà bạn có thể làm, đó chính là XÁC ĐỊNH MỤC ĐÍCH BÊN NGOÀI – và đi
cùng với mục đích bên ngoài của đời sống của bạn. Chỉ có điều giờ đây, bạn
không còn bị mơ về mục đích bên ngoài, bị mơ trong các hành động, bị mơ trong
các vai trò, bị mơ trong các nhân dạng, hoặc bị mơ khi đứng trên sân khâu nữa…
vì cuối cùng nó cũng chỉ là “sân khấu” thôi mà.
Nhưng sự thức tỉnh tâm linh có làm
cho bạn kết thúc mục đích bên ngoài của đời mình không? Câu trả lời hầu như là
KHÔNG, mà về cơ bản là ngược lại. Bạn sẽ tiếp tục di chuyển theo mục đích bên
ngoài của mình, mặc dù điều này cũng không chắc chắn. Nhưng khi bạn thức tỉnh,
thì bạn sẽ BIẾT thôi!
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và tại sao tôi chưa thấy tôi thức tỉnh?
Không có cái tôi ở đây, và vì thế
không có cái gọi là là “TÔI CHƯA THẤY TÔI THỨC TỈNH”. Khám phá cái tôi đó và hỏi
“TÔI LÀ AI?”.
Điều đơn giản nhất về THỨC TỈNH chính
là khám phá “TÔI LÀ AI?”. Đây là cách tiếp cận trực tiếp nhất cho mọi trải nghiệm
về thức tỉnh, và có thể nói là điểm tiếp cận cuối cùng của mọi Trường phái Tâm
linh. Tôi không thể nói cho bạn Trường phái Tâm linh và phương pháp thực tập
nào là đúng hay sai, tuy nhiên tất cả các Trường phái Tâm linh đó sẽ dẫn đến điểm
cuối cùng “CHỨNG NGỘ - TÔI LÀ AI?, NHƯ MỤC
ĐÍCH CỦA ĐỜI SỐNG” – “THỨC TỈNH tại
chỗ - TÔI LÀ AI?”. Thế tại sao chúng ta không bắt đầu tại điểm này là điểm
đầu tiên, và là cách tiếp cận trực tiếp nhất?
Và cuối cùng bạn sẽ nhận ra rằng,
không có cái gọi là tôi chưa thức tỉnh, mà chỉ có một thứ “BẤT NHỊ” – là NHẤT
NGUYÊN. Khám phá “TÔI LÀ AI?” – và xem AI NÓI – TÔI CHƯA THỨC TỈNH?, chỉ đơn giản
vậy thôi!
Và câu hỏi tiếp theo là: Và như thế thì làm thế nào để thức tỉnh?
Không có làm thế nào?
Làm thế nào thuộc về mục đích bên
ngoài. Và bạn cần làm thế nào để đạt được mục đích bên ngoài, và bất cứ mục
đích bên ngoài nào cũng đều cần phải làm thế nào – cần thời gian để làm nó – và
di chuyển đến một nơi nào đó – để có thể thực hiện được mục đích bên ngoài. Và
bạn nhất niệm với các mục đích bên ngoài đó. Và về mặt sâu xa nhất, bạn cũng
không thể chọn được mục đích của mình – VẬY
HÃY CHỌN NÓ – CHỌN MỤC ĐÍCH BÊN NGOÀI CỦA ĐỜI MÌNH – và làm thế nào để đạt
được nó. Và điều này là tốt!
Tuy nhiên, thức tỉnh tâm linh không
phải là làm thế nào?
Hiển nhiên câu trả lời là: Làm thế
nào để bạn ĐANG LÀ?
Làm thế nào để bạn Ở ĐÂY?
Làm thế nào để bạn ở BÂY GIỜ?
Làm thế nào để bạn THỞ?
Bất cứ câu trả lời để LÀM THẾ NÀO ĐỂ
THỰC HIỆN CÁC VIỆC TRÊN đều không phải là sự thật.
SỰ THẬT LÀ – BẠN LUÔN “ĐANG LÀ” (BEING).
SỰ THẬT LÀ – BẠN LUÔN “Ở ĐÂY” (HERE).
SỰ THẬT LÀ – BẠN LUÔN Ở “BÂY GIỜ” (NOW).
SỰ THẬT LÀ – BẠN LUÔN “THỞ”.
Và cuối cùng, dù bạn có muốn hay
không thì TẤT CẢ những điều trên vẫn diễn ra.
THỨC TỈNH – cũng như thế!
Hãy để MÌNH TỰ NHẬN THỨC – và rồi NHẬN
THỨC “TỰ NHẬN THỨC CHÍNH MÌNH LÀ NHẬN THỨC”. Chỉ đơn giản vậy thôi! THỨC TỈNH
TRONG HIỆN TẠI.
Và hiện tại thì có gì phải làm? Hãy
làm nó. Và khi “NHẬN THỨC – HÀNH ĐỘNG, LÀ MỘT”. Thức tỉnh tại đây!
Và tại đây có gì phải làm? Hãy làm
nó. Và khi “NHẬN THỨC BÂY GIỜ - Ở ĐÂY HÀNH ĐỘNG, LÀ MỘT”. Thức tỉnh bây giờ!
“ĐANG LÀ – thì đâu có gì phải làm, do
đó cũng chẳng có làm thế nào?”, ngoài trừ mục đích bên ngoài bạn cần phải hoàn
thành để hoàn thành mục tiêu – vượt qua thử thách – đối diện với các sự kiện –
giải quyết vấn đề - thỏa mãn nhu cầu. Hãy làm những điều đó một cách tốt nhất!
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: TỈNH THỨC (Thức tỉnh & Duy trì Trạng thái Thức
tỉnh) – là mục đích bên trong, hòa hợp với mục đích bên ngoài (việc đang làm
& những mong muốn qua việc đang làm).
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: Bạn làm gì để Ở ĐÂY? Bạn luôn ở đây!
(***) Trải nghiệm – Thực hành: ĐANG LÀ - Ở ĐÂY – BÂY GIỜ.
///---
Thông điệp từ ABRAHAM TRẦN (AT) | TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | HOÀNG GIA (HG) |
ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS